Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

Chúa Nhật IV TN Dâng Chúa Giê-su Trong Đền Thánh



Lời Chúa: Chính mắt con được thấy ơn cứu độ.
            Khi đã đủ thời gian, đến ngày các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Maria và ông Giuse đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng: “ Mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến, dành riêng cho Chúa”. Ông bà cũng lên để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non.
            Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên Si-mê-on. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. Ông đã được Thánh Linh báo là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để làm điều người ta quen làm theo luật dạy, thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
“ Muôn lạy Chúa, giờ đây
Theo lời Ngài đã hứa,
Xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,

Là vinh quang của nhà Ít-ra-en Dân Người”.


SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
      Tấm lòng rung cảm của ông Simêon khi ôm Hài Nhi vào lòng: “Xin cho tôi tớ Chúa đây ra đi bình an – xin được chết lành – vì chính mắt tôi đã được nhìn thấy ơn cứu độ” cũng như tấm lòng cảm tạ ơn Chúa của bà An-na khi ôm Chúa vào lòng và giới thiệu cho muôn dân, phải là tâm tình của mỗi Kitô hữu khi hiệp thông Thánh Thể, để rồi sau mỗi Thánh Lễ khi ra về, ta đưa Ánh Sáng Cứu Độ đến cho mọi người ta gặp gỡ.
Lễ Đức Mẹ Dâng Con, còn được gọi là Lễ Nến, Lễ này có nghi thức làm phép nến, chính là làm phép cây nến,  nối tiếp cây nến cháy sáng đã được thắp từ nến Phục Sinh, rồi trao cho người đỡ đầu, người đỡ đầu lại trao cho người nhận, trong ngày lãnh Bí tích Thánh Tẩy. Với cây nến này được thắp lên vào giờ cầu nguyện kỷ niệm ngày lãnh Bí tích Thánh Tẩy, thắp lên trong đêm Phục Sinh và thắp lên vào ngày Chúa gọi ra khỏi thế gian, nêu dấu chỉ là trinh nữ khôn ngoan, được Chàng Rể Giêsu đón vào tiệc cưới Nước Trời. Lúc Đức Maria dâng Con vào Đền Thờ, ông Simêon và bà Anna phải đến Nhà Thờ mới được Đức Maria trao Ánh Sáng vinh quang của Israel, dân Chúa, thì hôm nay mỗi khi ta tham dự Phụng Vụ, nhất là hiệp thông Thánh Thể, Hội Thánh là Mẹ, chúng ta lại đặt vào lòng ta chính Con của Đức Maria đã đánh gục thần chết mà sống lại, “Ngài mới thực là Ánh Sáng ban sự sống. Ai theo Ngài sẽ không phải đi trong tối tăm” bởi vì “Đức Kitô là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Israel dân Chúa”. 
 Hôm nay có hai mẫu người được ôm Đấng Cứu Độ vào lòng, nhưng bà An-na làm vinh danh Chúa hơn ông Simêon, vì ông Simêon được Chúa rồi, ông chỉ muốn yên nghỉ trong Chúa để giữ trọn niềm vui cho mình; còn bà An-na khi đã biết Chúa lại giới thiệu Chúa cho người khác. Tưởng đó là do tình thương Chúa ban cho bà, nhưng cũng còn phải nhận rằng bà có công, vì thời gian ở với chồng được bảy năm, khi ông qua đời, lúc ấy bà chừng 22 tuổi, còn rạo rực và mộng mơ trong tuổi thanh xuân, nhưng bà không tái giá, đêm ngày cầu nguyện ở Đền Thờ trông chờ Đấng Cứu Thế. Cho nên khi được ôm Chúa vào lòng, lúc ấy bà được 84 tuổi, số năm ấy đã trở nên dấu chỉ khuyến khích mọi Kitô hữu bắt chước Chúa Giêsu lúc lên 12 tuổi, Ngài đã thiết tha với Phụng Vụ Lời Chúa của dịp Lễ phải được kéo dài, nên khi tan Lễ mọi người ra về, Đức Giêsu còn trốn cha mẹ ở lại dạy Lời Chúa cho các thầy thông luật. Bà Anna đã làm mẫu người cho chúng ta đến Đền Thờ nghe Lời Chúa mới làm nhiều người cất lời cầu: “Lạy Chúa là Chúa Tể càn khôn,chính Người là Đức Vua vinh hiển.”  Anem






1 nhận xét: