Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Chúa Nhật XXVI Thường Niên Năm B

Lời Chúa: Ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta. Nếu tay anh làm cớ choanh sa ngã, thì chặt nó đi.
     Khi ấy, ông Gio-an nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta." Đức Giê-su bảo: "Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.
     "Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Ki-tô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.

      "Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt.”

SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
      Lời Chúa hôm nay cho chúng ta cái nhìn về phe nhóm, ông Gioan ngăn cản những người không theo phe của mình, không thuộc nhóm của mình và cố ngăn cản không cho họ trừ quỷ. Tưởng mình làm như vậy là điều tốt và có thể sẽ làm cho Đức Giêsu hài lòng nên ông đem việc này kể công với Đức Chúa. Thế nhưng, Gioan không ngờ rằng Đức Giêsu đã sửa lại quan điểm cục bộ, hẹp hòi của ông bằng bài học mới. Đức Giêsu dạy các Tông đồ phải biết sống cởi mở và quảng đại với mọi người, Chúa Nói: “ Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” Tình thương và ý muốn của Thiên Chúa thật là kỳ diệu và tuyệt vời lắm thay, đường nẻo của Đức Chúa làm thay đổi tư tưởng cục bộ và não trạng hẹp hòi của các Tông đồ và tình thương của Đức Chúa luôn dành hết cho tất cả mọi người chúng ta.
      Và chúng ta hãy cùng nhau xây dựng và bảo vệ cái tốt, đặc biệt hơn trong lòng mỗi người chúng ta phải giữ cho mình một thứ muối thật mặn để ướp cho cuộc sống thêm mặn mà và nồng ấm tình người tình anh em luôn sống hoà thuận với nhau. Khi con người đón nhận những ưu điểm của nhau và tránh xa những khuyết điểm để nhìn nhận cuộc sống với một tấm lòng rộng mở, thì cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, sống cởi mở là đón nhận nhau, cùng nhau lên tiếng bảo vệ sự thật, công lý và hòa bình. Lên án những bất công và những cái xấu là điều cần phải dẹp bỏ. Không thể vì lòng đố kỵ mà cản trở người khác đang xây dựng một môi trường sống tốt đẹp, cùng với Đức Giêsu thì mỗi người chúng ta hãy cùng nhau mang lại hạnh phúc, bình an và chan chứa trong tình huynh đệ anh em một nhà.
      Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin giúp chúng con biết cởi bỏ con người cũ, từ bỏ thói hư, nết xấu để mặc lấy Đức Kitô vào tâm hồn chúng con, Nhờ đó, bộ mặt đầy yêu thương và con người nhân ái của Chúa được luôn tỏa sáng trong tâm hồn chúng con. Amen.

Ngày 27/09 –Thánh Vinh Sơn Phaolô, Linh mục (1580?-1660)
Việc giải tội cho một người hấp hối đã giúp ngài thấy nhu cầu tâm linh cấp bách của dân quê nước Pháp. Đây có vẻ là khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời của một người xuất thân từ một nông trại nhỏ ở Gascony, Pháp quốc, và trở thành linh mục.
Chính nữ bá tước Gondi đã thuyết phục chồng tài trợ một nhóm các nhà truyền giáo nhiệt thành có thể hoạt động giữa những người nghèo, các thuộc hạ, tá điền và dân quê nói chung. Thánh Vinh Sơn mới đầu khiêm nhường không nhận chức lãnh đạo, nhưng sau một thời gian hoạt động ở Paris giữa những nô lệ bị tù, ngài trở thành người lãnh đạo của nhóm người mà nay là Dòng Truyền giáo (Congregation of the Mission), còn gọi là Dòng Vinh Sơn (Vincentians). Các linh mục này – với 4 lời khấn: Khó nghèo, Khiết tịnh, Vâng lời và Kiên định – hoàn toàn dấn thân phục vụ mọi người ở các nơi xa xôi hẻo lánh.
Sau đó ngài lập Hội Bác Ái (Confraternities of Charity) để xoa dịu nỗi đau tinh thần và thể lý của người nghèo và người bệnh. Với sự giúp đỡ của thánh nữ Louise de Marillac, có thêm Dòng Nữ tử Bác ái (Daughters of Charity), có các phòng bệnh nhân, nhà nguyện là nhà thờ giáo xứ, hành lang là đường phố. Ngài quy tụ các phụ nữ giàu có ở Paris để gây quỹ cho việc truyền giáo, mở các bệnh viện, gây quỹ cho các nạn nhân chiến tranh và chuộc hơn 1.200 nô lệ người Bắc Phi. Ngài nhiệt thành trong việc hướng dẫn tĩnh tâm cho các giáo sĩ nguội lạnh, lạm dụng và khinh suất. Ngài là người tiên phong trong việc đào tạo giáo sĩ và thành lập chủng viện.
Đáng nói là ngài là người rất nóng tính (very irascible person), bạn bè ngài cũng phải công nhận điều đó. Ngài nói rằng nếu không có ơn Chúa thì ngài gay gắt, lạnh lùng, thô lỗ và bực bội. Nhưng ngài đã thuần hóa thành dịu dàng và trìu mến, rất nhạy cảm với nhu cầu của người khác. ĐGH Leo XIII tôn ngài làm bổn mạng các hội từ thiện. Nổi bật trong số đó là Hội Vinh Sơn Phaolô (Society of St. Vincent de Paul), được chân phước Frederic Ozanam thành lập năm 1833.

1 nhận xét: