Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

Chúa Nhật XXXIV Thường Niên Năm C

Lời Chúa: Khi ông váo Nước của ông, xin nhớ đến tôi.
      Khi Đức Giê-su bị đóng đinh trên thập giá, dân chúng thì đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô, của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!” Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống và nói: “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi!” Phía trên đầu Người, có bản án viết:  “Đây là vua người Do-thái.”

     Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!” Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!” Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”

SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
      Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật về biến cố quan trọng nhất trong cuộc đời của Chúa Giêsu, đó là biến cố Chúa Giêsu ở trên thập giá. Bởi thế, cả cuộc đời Đức Giêsu hướng về Giêrusalem và nhất quyết đi đến đó. Đức Giêsu chịu đóng đinh trên thập giá cùng với hai tên gian phi, một tên chết đến mà vẫn còn chế nhạo Người, còn một tên nhận ra Người là Con Thiên Chúa và là Vua; và anh ta cầu khẩn Người: “Ông Giêsu ơi, khi nào ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi.” Đây là lúc Đức Giêsu thể hiện khuôn mặt đích thực của một Vị Vua uy quyền. Người nói: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng.” Như thế, Đức Giêsu trên thập giá thực thi quyền bính của Một Vị Vua Tình Yêu. Đúng như bản án được ghi trên thập giá. Người là Vua đích thực cai quản theo cách của mình, mà Philatô và những người lãnh đạo Dothái không thể nào hiểu nổi.
     Cũng là ngày lễ Chúa Giêsu Kitô là Vua, Giáo hội mời gọi chúng ta hãy sống đáp lại tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng ta, vì yêu thương con người Ngài đã tạo dựng chúng ta giống hình ảnh Ngài, chúng ta hãy phục vụ Ngài qua anh chị em của mình. Vì yêu thương, Ngài đã chấp nhận chết để Cứu Độ chúng ta, chúng ta hãy biết chết đi bản tính ích kỷ của mình, chết đi những toan tính tội lỗi của mình, để sống xứng đáng với tình yêu mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta.
      Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin hãy ngự trị cõi lòng chúng con và gánh nặng cuộc đời chúng con. Để chúng con trở nên nhẹ nhàng và êm ái, xin hãy hướng dẫn soi sáng cuộc đời chúng con từ lời nói. Việc làm và tư tưởng luôn ngay thẳng và thánh thiện, để đẹp lòng Chúa và yêu thương tha nhân.  Amen.

Ngày 20/11 – Thánh Rose Philippine Duchesne (1769-1852)
Bà sinh tại Grenoble, Pháp, trong một gia đình mới giàu. Bà có ý chí mạnh mẽ và cương trực. Bà vào dòng lúc 19 tuổi mà không cho cha mẹ biết. Khi cuộc Cách mạng Pháp bùng nổ, tu viện bị đóng cửa, bà bắt đầu đi chăm sóc người nghèo và bệnh nhân, mở trường học cho ác trẻ em đường phố và liều mình giúp đở các linh mục đang phải lẩn trốn.
Khi tình hình lắng xuống, bà thuê một tu viện cũ và cố gắng khôi phục đời sống tu trì. Chỉ còn lại 4 nữ tu. Họ quy tụ thành Dòng Thánh Tâm, với bề trên trẻ là thánh Madeleine Sophie Barat. Một thời gian ngắn, Philippine làm bề trên và giáo tập, nhưng nữ tu này nhiều tham vọng. Vì nghe nói việc truyền giáo ở Louisiana từ hồi nhỏ, bà đi Mỹ và làm việc với dân Ấn Độ. Lúc 49 tuổi, bà ngũi đây là công việc của bà. Với 4 nữ tu, bà vượt biển suốt 11 tuần để tới New Orleans, và đi 7 tuần vượt sông Mississippi nữa để tới St. Louis. Lúc đó bà cảm thấy thất vọng. Đức giám mục không có chỗ cho họ ở nên sai bà tới một ngôi làng hẻo lánh là St. Charles, Missouri. Bà mở trường miễn phí cho nữ sinh ở phía Tây sông Mississippi.
Lúc 72 tuổi, sức khỏe bà suy yếu. Người ta gọi bà bằng biệt danh “Bà Luôn Cầu Nguyện”. Khi người khác dạy học, bà cầu nguyện. Bà qua đời lúc 83 tuổi.

1 nhận xét: