Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

Chúa Nhật XVI Thường Niên Năm C

Lời Chúa: Cô Mác-ta đón Đức Giêsu vào nhà. Cô Maria đã chọn phần tốt nhất.
      Một hôm, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!” Chúa đáp: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”

SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
      Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy, Thái độ của cô Mácta là bận rộn, vồn vã và ân cần để tiếp đãi Chúa Giêsu cho tốt đẹp, chứng tỏ một tấm lòng hiếu khách của cô. Còn cô Maria thì lại biểu lộ cũng tâm tình ấy bằng cách ngồi dưới chân Chúa mà lắng nghe lời Chúa. Hai thái độ, nhưng cùng chung một tâm tình. Chỉ có điều là Chúa Giêsu coi những mối bận rộn như một bụi gai làm nghẹt sức sống của Lời Chúa, còn Maria ngồi dưới chân Chúa Giêsu và xem ra Maria cũng đóng vai trò tiếp khách. Nhưng cô chú tâm để lắng nghe lời Người hơn, vì đó là nền tảng đời sống Tin mừng.
     Trong cuộc sống, chúng ta cũng thấy có hai loại người. Loại thứ nhất: Lăng xăng và ồn ào, loại thứ nhì: Điềm đạm và ít nói, tất nhiên mỗi loại người đều có mặt tích cực riêng của nó, đồng thời cũng là phục vụ tha nhân. Phục vụ là quên mình, là hạ mình, là chấp nhận mình nhỏ hơn, nhưng việc phục vụ phải thực hành với phong cách khiêm nhường và thể hiện qua yêu thương thì mới đẹp lòng Thiên Chúa.

     Lạy Chúa Giesu Thánh Thể, xin cho mỗi người chúng con biết lắng nghe tiếng Chúa mời gọi. Để nhờ Chúa hướng dẫn, việc phục vụ của chúng con sẽ theo ý Chúa muốn và để đời sống tâm linh chúng con được phát triển tốt đẹp.  Amen

Ngày 17/07 –  Thánh Phanxicô Sôlanô, Linh mục (1549-1610)
     Thánh Phanxicô Sôlanô xuất thân trong một gia đình có tiếng ở Andalusia, Tây Ban Nha. Có thể nhờ danh tiếng của ngài mà ngài đã can ngăn được 2 người đấu kiếm. Ngài vào Dòng Phanxicô năm 1570, sau khi thụ phong linh mục, ngài tận tâm sống vì người khác. Ngài chăm sóc bệnh nhân trong lúc dịch bệnh, được khâm phục đến nỗi ngài cảm thấy lúng túng, đáng lẽ ngài được sai đi truyền giáo ở Phi châu, nhưng sau đó ngài lại được sai tới Nam Mỹ năm 1589.
     Khi làm việc ở đó (nay là Argentina, Bolivia và Paraguay), ngài mau chóng nói được tiếng bản xứ và được dân bản xứ đón nhận. Những lần ngài đi thăm bệnh nhân, ngài thường cầu nguyện với cây vĩ cầm (violin, tức là viôlông).
     Khoảng năm 1601, ngài được saii tới Lima (thuộc Peru), tại đây ngài cố gắng kêu gọi thực dân Tây Ban Nha giữ tính toàn vẹn của bí tích Rửa tội. Ngài còn hoạt động để bảo vệ dân bản xứ khỏi bị áp bức. Ngài qua đời tại Lima và được phong thánh năm 1726.

1 nhận xét: