Lời
Chúa: Anh là Phê-rô, Thầy sẽ trao cho anh chìa kháo Nước Trời.
Ha-lê-lui-a.
Anh là Phê-rô nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy,
và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Ha-lê-lui-a.
Hãy
cùng tôi ngợi khen Đức Chúa,
ta
đồng thanh tán tụng danh Người.
Tôi
đã tìm kiếm Chúa, và Người đáp lại,
giải
thoát cho khỏi mọi nỗi kinh hoàng.
Ngày 29/06 – Hai thánh
Phêrô và Phaolô, Tông đồ (qua đời năm 64 & 67)
Thánh Phêrô: Ngài đã
tuyên xưng: “Thầy là Đức Kitô” (Mc 8:29b). Đó là một trong những khoảnh khắc
vinh quang trong đời ngài, bắt đầu từ ngày ngài được Chúa Giêsu gọi bỏ lưới ở
biển Galilê tới lúc trở thành kẻ chài lưới người ta.
Tân ước cho thấy thánh
Phêrô là tông đồ trưởng, được Chúa Giêsu chọn để có quan hệ đặc biệt. Cùng với
Giacôbê và Gioan, nthánh Phêrô được ưu tiên chứng kiến giây phút Chúa biến
hình, làm cho đứa trẻ hồi sinh và giây phút hấp hối trong vườn Giệtsimani, nhạc
mẫu ngài được chữa lành. Ngài được sai đi cùng thánh Gioan chuẩn bị lễ Vượt qua
trước khi Chúa Giêsu chịu chết.
Chúa Giêsu đã nói với
ngài: “Anh Simôn con ông Giôna, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm
nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. Còn
Thầy, Thầy bảo cho anh biết: Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này,
Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Thầy sẽ
trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời
cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ
tháo cởi như vậy” (Mt 16:17-19).
Thánh Phêrô bỏ tất cả
mà theo Chúa, ngài hỏi Chúa: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự
mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?” (Mt 19:27). Ngài được ưu tiên, nhưng
ngài cũng bị Chúa Giêsu trách mắng nặng nhất: “Satan, lui lại đàng sau Thầy!
Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà
là của loài người” (Mt 16:23).
Ngài sẵn sàng chấp nhận
giáo lý tha thứ của Chúa Giêsu, nhưng chỉ giới hạn là 7 lần. Ngài tin và đi trên
mặt biển đến với Chúa, nhưng ngài lại sợ và chìm dần. Ngài từ chối cho Chúa rửa
chân, nhưng rồi lại muốn Chúa rửa cả đầu và mình nữa. Tại Bữa Tiệc Ly, ngài thề
không bỏ Chúa, nhưng ông đã chối Chúa ngay trước mặt người tớ gái. Ngài thể hiện
lòng trung thành và thẳng tính nên chém đứt tai của Mancô (Malchus), nhưng cuối
cùng cũng bỏ chạy với những người khác. Trong sâu thẳm nỗi ân hận, Chúa Giêsu
đã quay lại và tha thứ cho thánh Phêrô, và ngài liền ra ngoài khóc lóc thảm thiết
vì ăn năn.
Thánh Phaolô: Sức thuyết
phục của thánh Phaolô là đơn giản và tuyệt đối: Chỉ có Thiên Chúa mới khả dĩ cứu
độ nhân loại. Không nỗ lực nào của con người có thể tạo nên người tốt. Để được
cứu độ, con người phải hoàn toàn mở lòng mình ra với ơn cứu độ của Chúa Giêsu.
Ngài luôn yêu quý gia
đình Do Thái của mình, dù ngài tranh luận cả đời với họ về sự vô ích của Lề luật
nếu không có Chúa Giêsu. Ngài tự thú: “Điều tôi muốn thì tôi lại không làm, điều
tôi không muốn thì tôi lại làm” (Rm 7:19). Ngài căn dặn chúng ta: “Anh em hãy
tưởng nhớ Đấng đã cam chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình để anh em
khỏi sờn lòng nản chí. Quả thật, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa
chống trả đến mức đổ máu đâu” (Dt 12:3-4).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét