Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Chúa Nhật XII Thường Niên Năm B



Lời Chúa: Người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng phải tuân lệnh ?
        Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:  “Chúng ta sang bên kia biển hồ!” Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người. Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. Trong khi đó, Đức Giêsu đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ.  Các môn đệ đánh thức Người dậy mà nói:  “Thầy ơi, chúng con chết đến nơi rồi, mà Thầy chẳng lo gì sao?” Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển:  “Im đi!  Lặng đi!”  Gió biển liền tắt, và biển lặng như tờ. Rồi Người bảo các ông:  “Sao nhát thế?  Làm sao mà các con vẫn chưa có lòng tin?” Các ông hoảng sợ và nói với nhau:  “ Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người ?” 


SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
Đọc bài Tin Mừng hôm nay chúng ta có thể đoán biết Chúa Giêsu đang giả vờ, vì sóng to gió lớn dập vùi làm cho thuyền chòng chành nghiêng ngả, nước tràn vào đến nỗi thuyền có nguy cơ bị chìm đắm, trong khi đó các tông đồ xôn xao chạy ngược chạy xuôi, hò hét nhau tìm cách tát nước ra ngoài. Giữa khung cảnh như thế, làm sao có thể nằm ngủ ngon lành được, việc mà Chúa giả vờ như vậy nó xuất phát từ tình yêu mà ra, đó là định luật thông thường trong tình yêu. Khi yêu ai cũng muốn được đáp trả, nên đôi khi Chúa giả vờ lãng quên để chúng ta nhớ mà chạy đến với Chúa, gắn bó với Chúa nhiều hơn nữa.
Trong cuộc sống có những lúc chúng ta chẳng biết mình phải làm gì, khi chúng ta đứng trước ngã ba của cuộc sống không biết đi đường nào, lúc ấy chúng ta mới quay sang Chúa và thưa cùng Ngài rằng: “ Lạy Chúa, Ngài muốn con làm chi ?”. Vâng chính lúc như vậy, kẻ thù hàng đầu của bình an là lo lắng, lo lắng cho chính mình, lo lắng về tương lai, lo lắng về những người mình yêu thương. Nhưng chính lúc nầy đây Chúa nói với chúng ta, về một người Cha không bao giờ làm đổ những giọt lệ không cần thiết nơi con của Ngài, về một tình yêu vượt trội giữa chúng ta và những người thân yêu của chúng ta. Trong bão tố của lo âu, Ngài sẽ đem đến cho chúng ta sự bình an của tình yêu Thiên Chúa.

Xin Chúa hãy cho chúng con sự thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa trong cầu nguyện, cũng như trong đời sống hằng ngày và những người chung quanh chúng con, nhất là những người nghèo khổ bất hạnh rất cần sự nâng đỡ của chúng con. Và xin Chúa hãy sống hiện hữu giữa chúng con như nguồn mạch của tình yêu thương. Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và đã sai Chúa Thánh Thần đến với chúng con.  Amen.


Ngày 21/06 – Thánh Luy Gonzaga (1568-1591)
Bất kỳ ở đâu Thiên Chúa cũng có thể tạo nên các thánh, thậm chí ngay giữa thời Phục hưng (Renaissance). Florence là người mẹ sùng đạo của Luy Gonzaga dù phải tiếp xúc với một xã hội lọc lừa, hung dữ, độc ác và dâm ô”. Là con một gia đình quý tộc, Luy Gonzaga lớn lên trong cung đình và doanh trại quân đội. Cha ngài muốn ngài trở nên anh hùng quân đội.
Lúc 7 tuổi, ngài đã cảm nghiệm sâu sắc về tâm linh. Ngài cầu nguyện với Đức Mẹ, cầu nguyện bằng thánh vịnh và sống thánh thiện. Lúc 9 tuổi, ngài đếnFlorence để học tập. Lúc 11 tuổi, ngài dạy giáo lý cho trẻ em nghèo, mỗi tuần ăn chay 3 ngày và tập sống khổ hạnh. Lúc 13 tuổi, ngài theo cha mẹ và Nữ hoàng Áo đến Tây Ban Nha, làm gia nhân trong cung đình của Vua Philip II. Càng biết đời sống trong triều, ngài càng hiểu nhiều điều, rồi ngài tìm hiểu đời sống các thánh. Cuốn sách về các nhà truyền giáo ở Ấn Độ giúp ngài muốn gia nhập Dòng Tên tại Tây Ban Nha.
Ngài sống rất khắc khổ dù phải học hành nhiều. Ngài được học triết học và được thánh Robert Bellarmine làm linh hướng. Năm 1591, đại dịch hoành hành Rôma. Các tu sĩ Dòng Tên mở một bệnh viện trong thành phố. Chính ngài cũng bị lây bệnh và qua đời trong tuần bát nhật lễ Mình Máu Thánh Chúa (Corpus Christi) lúc ngài mới 23 tuổi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét