Lời
Chúa: " Hỡi em bé, Ta bảo em hãy trỗi dậy".
Khi ấy, Chúa Giêsu đã
xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và
lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến.
Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối,
xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". Chúa Giêsu ra
đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
Vậy có một người đàn bà
bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc,
tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe
nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người,
vì bà tự nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành".
Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy,
Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám
đông mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng:
"Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi 'Ai chạm đến
Ta?'!" Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người
đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và
thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: "Hỡi con, đức tin của con
đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh".
Người còn đang nói, thì
người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi,
còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa
nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ
tin". Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em
Giacôbê. Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc
lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con
bé không chết đâu, nó đang ngủ đó". Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi
họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào
chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi",
nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng
dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng
Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn.
SUY NIỆN & CẦU NGUYỆN
Bài
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy Chúa Giêsu trong một thời gian ngắn đã làm tới
hai phép lạ, phép lạ chữa cho một phụ nữ bị bệnh xuất huyết nhiều năm, và phép
lạ lớn hơn là làm cho một bé gái mười hai tuổi con ông trưởng hội đường đã chết
và sống lại. Chúng ta biết rất rỏ quyền năng Thiên Chúa tỏ hiện qua các phép lạ,
nhưng nói đúng hơn chúng ta vô cùng cảm phục trước tình thương Thiên Chúa đối với
nhân loại đau khổ và tội lỗi, và đồng thời học được cách diễn tả niềm tin yêu
phó thác quan phòng của Thiên Chúa nơi người phụ nữ mắc bệnh xuất huyết và nhất
là người cha của bé gái mười hai tuổi chết đi và sống lại.
Những câu hỏi ấy có thể sẽ dẫn chúng ta đến
những cách chọn lựa, để có thể khám phá trực tiếp được quyền năng và tình
thương của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta. Chẳng hạn chọn những giây phút
yên lặng trầm tĩnh để cầu nguyện một mình trước Thánh Thể, hoặc trong không khí
thinh lặng của sa mạc, của biển cả mênh mông, của trời rộng bao la, hay trước sự
hùng vĩ của núi đồi thiên nhiên bất tận, để từ đó nhận ra sự tương quan giữa
các chi thể trong thân thể của chúng ta, nhận ra tương quan của chúng ta với
tha nhân, tương quan của chúng ta với các tạo vật, và cũng từ giây phút cảm
nghiệm thánh thiện trong các tương quan ấy, sẽ khám phá và cảm nghiệm được
Thiên Chúa và tình yêu sâu thẳm của Ngài ngay trong nội tâm của mỗi người chúng
ta.
Lạy Chúa, cuộc sống vốn là một phép lạ, từng
hơi thở con người là một phép lạ, mỗi ngày là một phép lạ, mỗi phút giây là một
phép lạ. Chỉ có đôi mắt nội tâm mới cho chúng con cảm nhận được phép lạ triền
miên ấy. Sống đích thực, sống dồi dào, là biết chiêm ngưỡng để đón nhận phép lạ
từng ngày. Nguyện xin Chúa ban cho cuộc sống chúng con luôn được thấm nhập bởi
ánh sáng và chân lý lời Chúa. Amen
Ngày 28/06 – Thánh
Irênê, Giám mục Tử đạo (130?-220)
Thánh Irênê sinh tại Tiểu
Á và giữa thế kỷ II. Chúng ta biết được phần nào ngày sinh của Ngài, dựa vào bản
tường thuật Ngài viết về thánh Policarpô. Ngài viết cho Flôrinô:
- “Tôi có thể nói với
ông nơi thánh Pôlicarpô ngồi khi Ngài rao giảng lời Chúa, tôi được thấy Người
ra vào. Bước chân, phong thái, cách sống và lời Ngài nói in sâu vào lòng tôi.
Tôi như còn nghe thấy Người kể lại cách người đàm luận với thánh Gioan và các
tông đồ khác đã thấy mặt Chúa. Người nói lại cho chúng tôi những lời nói và những
điều các Ngài đã học được liên quan đến Chúa Giêsu. Các phép lạ và giáo thuyết
của Chúa. Thánh Irenê còn phấn khởi ghi thêm:
- “Tôi ghi nhận các
hành vi và lời nói ấy không phải trên bảng viết mà là trong sâu thẳm tâm hồn.
Thiên Chúa cho tôi được ơn không ngừng nhớ lại những kỷ niệm ấy trong lòng”.
Như vậy, thánh Irênê
luôn nhớ mãi hình ảnh sống động của thánh Policarpô qua đời năm 155. Vậy có thể
là thánh Irênê ra đời khoảng từ năm 130 đến 135, và Ngài được giáo dục tại
Smyrna, làm môn đồ của thánh Pôlicarpô. Hấp thụ nền giáo dục gần với các tông đồ.
Nhất là với thánh Gioan, thánh Irênê còn ở trong vòng ánh sáng mà tâm điểm là
tình yêu đằm thắm giữa thánh Gioan với Chúa Kitô. Trong tác phẩm dài “Adversus
Haereses” của Ngài. Chúng ta cảm thấy Ngài là người được thấm nhiễm một trực
giác hiếm có.
Thánh Pôlicarpô gọi
Irênê sang Gaule. Tại đây thánh Pôthinô, giám mục Lyon phong chức linh mục cho
Ngài. Phần đóng góp của thánh Irênê cho Giáo hội thật lớn. Ngài chú tâm tới mọi
khoa học, chuyên cần suy gẫm thánh kinh. Khi nghiên cứu huyền thoại và các hệ
thống triết học ngoại giáo, Ngài biết tìm ra nguồn gốc các sai lầm và bác bỏ
các lạc thuyết pha trộn huyền thoại vào Kitô giáo. Tertulianô đã tuyên nhận rằng
không có ai nỗ lực tìm tòi hơn là thánh Irênê. Thánh Hiêrônimô, nại đến thánh
nhân để củng cố uy tín của mình. Ngài được coi như là ánh sáng các vùng Gaules ở
Phương Tây. Năm 177, thánh Irênê được cử làm đại diện về Rôma, bên cạnh Đức
giáo hoàng để thực hiện một sứ mệnh tế nhị là dàn xếp ngày mừng lễ phục sinh
Trở lại Lyon, thánh
Irênê gặp lại một giáo đoàn côi cút. Marcô Aureliô vừa mới giết hại các Kitô hữu.
Đức cha Pothinô đã bị sát hại. Thánh Irênê được bầu lên kế vị. Ngài trở thành
thủ lãnh Giáo hội tại xứ Gaule, bận rộn với công việc rao giảng, thánh nhân vẫn
viết sách để chống đỡ chân lý. Ngài phải chiến đấu không ngừng, bởi vì cuộc
bách hại tưởng chấm dứt khi Marcô Aureliô qua đời, nhưng các lạc giáo lại nổi lên
chống phá Giáo hội. Thánh Irênê dùng hết tâm trí và đức tin chống lại các lạc
thuyết nhưng vẫn yêu thương những kẻ lầm lạc, Ngài cầu nguyện cho họ van nài họ
trở về với Giáo hội thật:
- “Hợp nhất với Chúa là
sự sống và là Sự sống .... Khốn khổ cho ai lìa xa sự hợp nhất ấy. Hình phạt đổ
xuống họ không phải do Thiên Chúa mà do chính họ, vì khi chọn quay mặt khỏi
Thiên Chúa, họ đánh mất mọi tài sản”.
Các tác phẩm lừng danh
Ngài đã soạn khiến cho Ngài đáng được gọi là “Ánh sáng bên trời Tây”.
Dưới sự dẫn dắt của
thánh Irênê, Lyon đã trở thành một trường dạy phụng sự Chúa đào tạo nhà tri thức
và có khả năng truyền giáo. Thế hệ đầu tiên của trường đã bảo vệ đức tin tinh
tuyền bằng những nghiên cứu và sách vở của họ. Thế hệ thứ hai phổ biến Tin Mừng
đến những miền khác.
Hoàng đế Seltinô –
Severô tái diễn cuộc bách hại. Ông gia hình cho đến chết những ai kiên trì với
đức tin. Lyon là thành phố diễn ra cuộc hãm xác tập thể các Kitô hữu thật khủng
khiếp. Máu chảy thành suối trên đường phố tiếp nối dòng máu các giám mục tử đạo,
thánh Irênê, cũng bị hạ sát với đàn chiên mình. Một tài liệu cố tìm được cho thấy
có đến 19 ngàn Kitô hữu cùng chịu khổ chịu chết vì đạo với Ngài. Thánh Irênê đã
dùng tài năng và trí thông minh Chúa ban để bảo vệ đức tin. Noi gương Thánh
nhân, chúng ta hãy xin Chúa ban ơn để mỗi chúng ta cũng biết tận dụng khả năng
Chúa ban cách riêng cho mỗi người để làm sáng danh Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét