Lời Chúa: Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống
mình cho đoàn chiên.
Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái
rằng : “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình
cho đoàn chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc
về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho
chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. Tôi
chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi,
như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho
đoàn chiên.
“Tôi còn có những chiên khác không thuộc
ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một
đoàn chiên và một mục tử. Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống
mình để rồi lấy lại. Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự
ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy.
Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.”
SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
Chúa Nhật IV Phục Sinh năm B hôm nay còn
được gọi là Chúa Nhật Chúa Chiên Lành, chính Đức Kitô là Vị Mục Tử nhân lành đã
hiến mạng sống mình vì đàn chiên. Ngài đến trong thế gian với sứ mệnh quy tụ tất
cả đàn chiên về một mối, ngõ hầu chỉ có một Chủ chiên duy nhất và một đàn chiên
duy nhất. Qua thánh Phêrô Tông Đồ, Chúa Giêsu Phục Sinh đã trao phó nhiệm vụ
chăn dắt đàn chiên của Người cho Giáo Hội. Theo gương Chúa Kitô Mục Tử nhân
lành, Giáo Hội đã không ngừng dấn thân trong việc chăm sóc đàn chiên. Vào mọi
nơi mọi lúc và mọi thời đại, không thiếu những tấm gương của những vị mục tử nhân
lành trong Giáo hội, đã cống hiến trọn vẹn cuộc đời của mình để sống chết vì
đàn chiên.
Và chúng ta phải biết Ngài là mục tử nhân
lành đích thực. Ngài phân biệt rõ, mục tử đích thực khác với người chăn chiên
thuê. Trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta,
luôn tồn tại những khuynh hướng muốn lôi kéo con người xa Thiên Chúa. Họ
cho là vật chất quyết định tất cả, họ muốn thay thế Thiên Chúa bằng những phát
minh của nền công nghệ hiện đại, họ đã lầm. Vật chất dồi dào, khoa học hiện đại,
những điều đó rất cần thiết để cải thiện đời sống con người. Nhưng chọn chúng
làm đích đến của cuộc đời sẽ là một ảo tưởng, và làm cho cuộc sống chúng ta trở
nên trống rỗng. Hãy đến với Chúa để được Ngài biến đổi, để chúng ta biết phân
biệt đâu là thật, đâu là giả, đâu là giá trị tạm thời, đâu là nguồn hạnh phúc
vĩnh cửu, và chúng ta phải biết ý thức được trách nhiệm cao cả của mình, là Giáo
hội luôn luôn kêu mời các bạn trẻ nam nữ đáp lại lời mời gọi của Vị Mục Tử nhân
lành, biết quảng đại dấn thân trên con đường thánh hiến để phục vụ Giáo hội của
Chúa Kitô và nhân loại. Vì vậy, Giáo hội dành riêng ngày Chúa Nhật thứ tư Phục Sinh
hàng năm để cầu nguyện cho ơn Thiên Triệu nói chung và ơn gọi Linh Mục nói
riêng.
Lạy Chúa Giêsu, là Mục Tử nhân lành, xin
hãy ban cho chúng con nhiều vị mục tử tốt lành theo gương Chúa Ki-tô. Xin giúp
chúng con trở thành những mục tử tốt lành trong gia đình mình, trong khu phố
mình cũng như trong toàn xã hội. Amen
Ngày 26/04 – Thánh Pedro de Betancur San Joseacute, Tu sĩ
(1626-1667)
Trung Mỹ có vị thánh đầu tiên là Pedro de
Betancur, từng làm việc và chết tại Guatemala. Ngài thường được gọi là
“thánh Phanxicô của Mỹ châu”.
Pedro được phong chân phước năm 1980. Ngài
được ĐGH Gioan-Phaolô II phong thánh ngày 30/7 tại thành phố Guatemala.
Ngài được phong thánh vì “gương mẫu nổi bật” về lòng yêu thương Kitô giáo, Đức
Gioan-Phaolô II nói rằng thánh Pedro đã “thực hiện lòng nhân từ một cách anh
dũng với những người nhỏ bé nhất và nghèo khổ nhât”. Trước khoảng 500.000
người Guatemala tham dự lễ phong thánh, Đức Gioan-Phaolô II nói về
những căn bệnh xã hội ngày nay đang hoành hành đất nước và cần có sự thay đổi.
Trong nghi thức phụng vụ kéo dài 3 giờ, ngài
giảng: “Chúng ta hãy nghĩ về các trẻ em và thanh thiếu niên vô gia cư
hoặc không được học hành, các phụ nữ cần nhiều nhu cầu, những người bị xã hội
bỏ rơi, các nạn nhân của tội phạm có tổ chức là gái điếm hoặc ma túy, những
người bệnh tật bị bỏ rơi và những người già sống cô đơn”.
Thánh Pedro rất muốn làm linh mục, nhưng Thiên
Chúa có kế hoạch khác cho chàng thanh niên này vốn sinh trưởng trong một gia
đình nghèo khó ở Tenerife, thuộc quần đảo Canary. Pedro đi chăn chiên đến
lúc 24 tuổi, ngài đi đến TP Guatemala, hy vọng liên lạc với người thân ở đó.
Lúc ngài đến Havana thì hết tiền. Ngài làm việc ở đó kiếm tiền rồi
lại điGuatemala vào năm sau. Đến nơi, ngài quá nghèo đến nỗi phải xếp hàng
nhận của bố thí của các tu sĩ dòng Phanxicô.
Không lâu sau, ngài ghi danh học ở trường dòng
Tên để làm linh mục. Nhưng ngài cố gắng thế nào cũng không học nổi, ngài đành
phải nghỉ học. Năm 1655, ngài vào dòng Ba Phanxicô. Ba năm sau, ngài mở một
bệnh viện cho các bệnh nhân nghèo đang dưỡng bệnh, một nhà mở cho những người
vô gia cư và một trường học cho người nghèo. Không làm ngơ dân giàu ở TP
Guatemala, ngài vừa đi bộ khắp thành phố vừa rung chuông kêu gọi họ ăn năn sám
hối.
Có nhiều người đến chia sẻ công việc của ngài.
Không lâu sau, họ trở thành Dòng Belem (Bethlehemite Congregation), và được Tòa
thánh phê chuẩn sau khi ngài qua đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét