Lời
Chúa: Đức Giê-su làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.
Hôm ấy, Đức Giê-su
lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh.
Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt
tay trên anh. Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai
anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một
tiếng và nói: "Ép-pha-tha", nghĩa là: hãy mở ra!
Lập tức tai anh ta mở ra,
lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. Đức Giê-su truyền bảo họ
không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng
đồn ra. Họ hết sức kinh ngạc, và nói: "Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả:
ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được."
SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy, Đức
Giêsu chữa lành bệnh cho một người vừa câm vừa điếc. Khi chữa lành bệnh tật, Ngài
không chỉ nhắm đến sự chữa lành để bày tỏ lòng yêu thương của Ngài, mà còn chứng tỏ Ngài là Một Đấng Thiên Sai. Đầy quyền
năng và tình yêu của Thiên Chúa.
Đức Giêsu nói với chúng ta,
"Épphatha" tức là hãy mở ra. Vậy chúng ta hãy mở tai ra để lắng nghe
lời anh chị em, và hãy mở tai ra để lắng nghe lời Chúa. Hãy phá đi bức tường
thành kiến, hãy phá đi bức tường ích kỷ, hãy bỏ đi một trái tim chai đá để mở rộng
tâm hồn đón nhận anh chị em và đón nhận Lời Chúa. Hãy mở miệng lưỡi ra để đi đến
với anh chị em và đi đến với Chúa. Hãy cắt đứt sợi dây ích kỷ để chúng ta quan
tâm tới nhu cầu của anh chị em, hãy cắt đứt sợi dây lo lắng để chúng ta mạnh dạn
nói những lời sự thật, hãy cắt đứt sợi dây sợ hãi để chúng ta nói lên những lời
tốt đẹp, những lời ca ngợi tình yêu của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin hãy chữa bệnh
điếc và bệnh câm trong tâm hồn mỗi người chúng con, để chúng con biết sống yêu
thương tha nhân bằng thái độ tích cực, biết rao giảng Lời Chúa, biết lắng nghe
nỗi thống khổ của anh chị em đồng loại và chân thành đi đến với tha nhân bằng
tình thương Chúa dành cho chúng con. Amen.
Ngày 06/09 Chân phước
Claudio Granzotto, Tu sĩ (1900-1947)
Ngài sinh tại Santa Lucia del
Piave gần Venice, ngài là con út trong 9 người con và quen làm việc cực nhọc
ngoài đồng. Lúc 9 tuổi, ngài mồ côi cha. 6 năm sau ngài vào quân đội Ý và phục
vụ hơn 3 năm.
Ngài có khiếu về điêu khắc và được
học tại Viện Nghệ Thuật Venice, và đậu hạng nhất năm 1929. Đặc biệt ngài rất
quan tâm nghệ thuật tôn giáo. Khi Claudio vào Dòng Phanxicô năm 1933, linh mục
xứ viết: “Nhà dòng không chỉ nhận một nghệ sĩ mà còn nhận một vị thánh”. Cầu
nguyện, bác ái với người nghèo và tác phẩm nghệ thuật đều thể hiện cuộc sống của
ngài. Ngài bị ung thư não và qua đời vào lễ Mẹ Mông Triệu. Ngài được phong chân
phước năm 1994.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét