Lời
Chúa: Bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy.
Một hôm, Chúa Giê-su chỉ
định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước,
vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông:
“Lúa chín đầy đồng mà thợ
gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra
đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo
túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà
nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!" Nếu ở đó, có ai đáng
hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ đến đậu trên người ấy; bằng không, thì
bình an đó sẽ quay về với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức
gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà
nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những
gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với
họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông". Nhưng vào bất cứ thành nào
mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: “Ngay cả bụi
trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các
ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều
này: Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần”. Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy,
thành Xơ-đom còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”
Nhóm Bảy Mươi Hai trở về,
hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục
chúng con”. Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời
sa xuống. Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và
mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. Tuy nhiên, anh em chớ mừng
vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi
trên trời.”
SUY NIỆN & CẦU NGUYỆN
Bài
Tin Mừng hôm nay tường thuật về việc Chúa Giêsu sai 72 môn đệ đi rao giảng Tin
Mừng, trong đó nói lên sự khẩn thiết của việc truyền giáo và sứ mạng ấy được khởi
đi từ lệnh truyền của Chúa Giêsu: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan
báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” Từ đó, chúng ta xác định căn tính truyền
giáo thuộc về chúng ta. Bao lâu chúng ta không truyền giáo, thì bấy lâu ta đánh
mất bản chất Kitô hữu của chính mình. Bởi vì: “Khốn thân tôi, nếu tôi không
loan báo Tin Mừng.” Đó là nỗi lòng thao thức của Chúa Giêsu: “Lúa chín đầy đồng
mà thợ gặt thì ít.” phải chăng đây là lời chất vấn lương tâm của mỗi người Kitô
hữu chúng ta.
Đúng vậy, trong đời sống đạo hàng ngày, rất
nhiều người chúng ta dễ dàng quên đi niềm vui đặc biệt này, nhất là những ai tỏ
ra quá quan tâm tới phần rỗi linh hồn mình mà không nhớ đến các linh hồn khác, việc
giữ đạo là một cuộc chiến đấu trường kỳ, đầy cam go thử thách. Với ơn Chúa nâng
đỡ, chúng ta phải ra sức chiến đấu sao cho có thể chiến thắng được ba thù. Chúng
ta mừng vui mỗi khi vượt thắng được một cơn cám đỗ và rất đau buồn khi không
may sa ngã vì yếu đuối. Thế nhưng, có lẽ chính vì cuộc chiến thiêng liêng này
được thực hiện với quá nhiều quyết tâm mà việc giữ đạo của chúng ta trở thành một
nỗi lo nhiều hơn là nỗi mừng.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin ban Chúa
Thánh Thần xuống tràn đầy cho công việc
loan báo Tin Mừng thật tốt đẹp và đặc biệt cho những vị mục tử nhân lành đang
làm việc trên những cánh đồng truyền giáo xa xôi hẻo lánh. Nguyện xin Mẹ Maria
và Thánh cả Giuse cùng toàn thể các Thánh xin đồng hành và phù trợ các ngài. Amen
Ngày 03/07 – Thánh Tôma, Tông đồ
Tội nghiệp thánh Tôma! Ngài đã từng
bị gắn mác là “Tôma đa nghi”. Nhưng nếu ngài không nghi ngờ thì ngài cũng tin.
Ngài nói một câu minh nhiên nhất trong Tân ước: “Lạy Chúa, lạy Thiên Chúa của
con!” (x. Ga 20:24-28), đó là câu tuyên xưng đức tin đã cho các tín hữu một lời
cầu nguyện mãi mãi cho đến tận thế. Ngài cũng gợi ra một lời khen của Chúa Giêsu
dành cho các tín hữu: “Phúc thay những người không thấy mà tin!” (Ga 20:29).
Thánh Tôma có tiếng là can đảm.
Có thể điều ngài nói là mạnh mẽ – vì ngài chạy, cũng như những người khác, khi
bị thử thách – nhưng ngài có thể không thành thật khi ngài bày tỏ sự sẵn sàng
chết với Chúa Giêsu. Cơ hội là khi Chúa Giêsu đề nghị đi tới Bêtania sau khi
Ladarô đã chết. Vì Bêtania gần Giêrusalem, nghĩa là đi bộ ngay giữa lòng quân
thù và hầu như là chết chắc! Nhận ra điều này, thánh Tôma đã nói với các tông đồ:
“Cả chúng ta nữa, chúng ta cũng đi để cùng chết với Thầy!” (Ga 11:16b).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét