Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

Chúa Nhật V Phục Sinh Năm B



Lời Chúa: Ai ở lại trong Thầy, và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái.
     Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi ; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.

     “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là : Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.”


SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
       Tin Mừng hôm nay Chúa tuyên bố: “Thầy là cây nho thật” Chúa đã dùng hình ảnh cây nho để nói lên sự gắn bó của Chúa với các Kitô hữu. Bởi vì theo Kinh Thánh, cây nho là một biểu tượng rất quen thuộc đối với người Do-thái, Hình ảnh cây nho là sự liên kết, gắn bó giữa thân và các cành. Ám chỉ Đức Kitô Phục Sinh là thân cây nho còn các Kitô hữu là những cành nho, và các cành cây nho sẽ sinh hoa kết trái. Các cành nho càng liên kết với thân nho thì càng sinh nhiều hoa trái. Chúa dạy, chúng ta phải luôn kết hợp mật thiết với Chúa. Có kết hợp mật thiết với Chúa, chúng ta mới đem lại kết quả thiêng liêng tốt đẹp đối với người khác và đối với chính bản thân mình.
       Và người Kitô hữu chúng ta cũng phải quyết tâm từ bỏ những nết xấu, từ bỏ con đường tội lỗi, từ bỏ cuộc sống ích kỷ hẹp hòi, hận thù và chia rẽ. Để quay về nẻo chính đường ngay và sống tinh thần Phúc Âm Chúa dạy, rồi chúng ta phải phấn đấu hy sinh, nỗ lực thật nhiều, phải vất vả cực khổ để sinh nhiều hoa trái thiêng liêng cho cuộc sống ngày nay, càng nhiều hoa trái, càng làm vinh danh Thiên Chúa, càng trở nên người môn đệ của Chúa Giêsu, càng đem lại ích lợi cho anh em, như Chúa Giêsu đã nói: “Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy”. Lời đó là kim chỉ nam cho đời sống người Ki-tô hữu chúng ta phải theo.
       Lạy Chúa, xin giúp chúng con can đảm trong mọi hoàn cảnh, để đủ sức kiên tâm chịu đựng và quyết tâm theo Chúa đến cùng, xin cho chúng con được trở nên những người tín hữu đích thực và đáng được hưởng gia nghiệp Nước Chúa muôn đời. Amen.


Ngày 03/05 – Thánh Philipphê và Giacôbê, Tông đồ
+ Giacôbê là con của Alphaeus: Chúng ta không biết gì về ngài ngoài tên gọi, và sự thật là Chúa Giêsu đã chọn ông làm 12 cột trụ của Israel mới, tức là Giáo hội. Ngài không là Giacôbê trong sách Công vụ, con của Clopas, “anh em” của Chúa Giêsu, sau đó là giám mục Giêrusalem và là tác giả của Thư Thánh Giacôbê. Giacôbê là con của Alphaeus được gọi là Giacôbê Nhỏ để tránh lầm lẫn với Giacôbê là con của Dêbêđê, cũng là tông đồ và là Giacôbê Cả.
+ Philipphê ở cùng thành phố của thánh Phêrô Anrê, là Bethsaiđa ở Galilê. Chúa Giêsu trức tiếp gọi ngài, lúc đó Chúa thấy Nathanael và gọi ông là “người mà Môsê đã nhắc tới” (Ga 1:45).
Cũng như các tông đồ khác, Philipphê phải mất một thời gian dài mới nhận biết Chúa Giêsu là ai. Một lần nọ, Chúa Giêsu thấy nhiều người đi theo Ngài và muốn cho họ ăn, Ngài hỏi Philipphê có thể mua bánh cho họ ăn không. Thánh Gioan viết: “Chúa Giêsu nói thế để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. Ông Philípphê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút” (Ga 6:6-7).
Chuyện kể của thánh Gioan không có ý “nói xấu” Philipphê. Đơn giản là cần thiết để những người này là “nền móng” của giáo hội có thể phân biệt rõ sự bơ vơ của con người khác với Thiên Chúa, khả năng của con người có thể chịu được thần lực nhờ tặng phẩm của Thiên Chúa.
Một dịp khác, sau khi thánh Tôma giải thích rằng họ không biết Chúa Giêsu sắp đi đâu, Chúa Giêsu nói:“Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người. Ông Philípphê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện. Đức Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (Ga 14:6-9).
Có thể vì thánh Philipphê là người có tên Hy Lạp hoặc vì được coi là thân cận với Chúa Giêsu, một số người mới nhập đạo đến gặp ông và nhờ ông giới thiệu với Chúa Giêsu. Philipphê đi gặp Anrê, và Anrê đi gặp Chúa Giêsu. Câu trả lời của Chúa Giêsu chỉ nói gián tiếp. Ngài nói rằng “giờ” của Ngài đã đến, Ngài sẽ trao ban sự sống của Ngài cho cả người Do Thái và dân ngoại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét