Lời
Chúa: Ta là cửa chuồng chiên.
Khi ấy, Chúa
Giêsu phán rằng: "Thật, Ta bảo thật cùng các ngươi, ai không qua cửa mà
vào chuồng chiên, nhưng trèo vào lối khác, thì người ấy là kẻ trộm cướp. Còn ai
qua cửa mà vào, thì là kẻ chăn chiên. Kẻ ấy sẽ được người giữ cửa mở cho, và
chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Kẻ ấy sẽ gọi đích danh từng con chiên mình và dẫn
ra. Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng
quen tiếng kẻ ấy. Chúng sẽ không theo người lạ, trái lại, còn trốn tránh, vì
chúng không quen tiếng người lạ". Chúa Giêsu phán dụ ngôn này, nhưng họ
không hiểu Người muốn nói gì.
Bấy giờ Chúa Giêsu nói
thêm: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ
đã đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua
Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ
trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá huỷ. Còn Ta, Ta đến để
cho chúng được sống và được sống dồi dào".
SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
Bài Tin Mừng Chúa IV Phục Sinh hôm nay,
Chúa Giêsu Kitô nói: “Ta là cửa chuồng chiên.” Người đã tự nhận mình là cánh cửa.
Chúa Giêsu là cánh cửa không phải để đóng kín giam hãm đàn chiên, nhưng là cánh
cửa mở ra để đón nhận anh em trong tình yêu thương huynh đệ và đó cũng là cánh
cửa mở ra cho sự sống đời đời.
Giáo
Hội mời gọi chúng ta hãy cầu nguyện cho ơn thiên triệu, tức là cầu nguyện cho
có nhiều tâm hồn nhiệt thành đáp lại lời mời gọi của Chúa. Để họ trở thành các tu
sĩ nam nữ mà rao giảng Tin Mừng cho muôn dân. Vậy chúng ta hãy cùng nhau cầu
nguyện cho có nhiều thiên triệu trung thành tiến bước theo Chúa mà hân hoan rao
giảng Tin Mừng Nước Trời.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin ban cho
chúng con những vị chủ chăn nhân hiền. Chỉ biết say mê Chúa và yêu thương con
người, chỉ biết phục vụ và chăm lo cho đàn chiên của Chúa: “được sống và sống dồi
dào.” Amen
Rose sinh tại Viterbo, Ý, là ái nữ
của một vị bác sĩ. Sau khi vị hôn phu của bà qua đời, bà vào dòng, nhưng không
lâu sau bà về nhà để chăm sóc mẹ già. Khi đó, bà quy tụ các phụ nữ đến nhà mình
cùng lần chuỗi Mân côi, tạo sự đoàn kết với nhau.
Được một linh mục Dòng Tên hướng
dẫn, chân phước Rose tin rằng mình được gọi làm giáo viên hơn là một nữ tu
chiêm niệm trong nhà dòng. Rõ ràng bà đã chọn đúng: Năm 1685, bà mở trường cho
các em gái và được mọi người đón nhận.
Đức hồng y mời bà đảm trách việc
đào tạo các giáo viên và quản lý các trường học trong giáo phận Montefiascone.
Danh tiếng của bà lan truyền, người ta yêu cầu bà mở các trường học ở nhiều nơi
trong nước Ý, kể cả Rôma. Cách bố trí của bà đúng với từng người, tuy bà thường
xuyên gặp đối lập nhưng không bao giờ bị bác bỏ. Nhóm phụ nữ thường được quy tụ
để cầu nguyện cuối cùng trở thành Dòng nữ Venerini (Venerini Sisters). Ngày
nay, dòng có ở Hoa Kỳ và nhiều nơi khác, hoạt động giữa cộng đồng người Ý nhập
cư.
Bà qua đời tại Rôma năm 1728. Có
nhiều phép lạ người ta nói là do bà làm. Bà được phong chân phước năm 1952.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét