Lời Chúa: Anh là Phê-rô, Thầy sẽ trao
cho anh chìa khóa Nước Trời.
Ha-lê-lui-a. Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng
Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ
không thắng nổi. Ha-lê-lui-a.
Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng
thiếu thốn gì.
Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi
nằm nghỉ.
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành
và bổ sức cho tôi.
Ngày 22/02 – Lập Tông tòa Thánh Phêrô
Lễ này kỷ niệm việc
Chúa Giêsu chọn thánh Phêrô làm đầu Giáo hội.
Thiên thần nói với
Madalêna: “Ngài đã sống lại! Hãy đi nói với các tông đồ và Phêrô”. Thánh sử
Gioan kể lại rằng khi ngài và thánh Phêrô tới mộ, người trẻ đến trước người già
nên đứng đợi. Phêrô vào mộ, thấy khăn liệm trên đất, khăn trùm cuộn lại gọn
gàng. Gioan thấy và tin. Nhưng thánh Gioan nói thêm: “...Hai ông chưa hiểu rằng:
theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết” (Ga 20:9). Họ trở về. Tin
mừng lan truyền, điều không thể trở nên có thể. Chúa Giêsu hiện ra với họ khi họ
đang sợ hãi chờ đợi trong căn phòng được khóa chặt. “Đức Giêsu đến, đứng giữa
các ông và nói: Bình an cho anh em” (Ga 20:21b), và họ vui mừng.
Lễ Hiện xuống hoàn tất
kinh nghiệm của thánh Phêrô về Đức Kitô phục sinh: “Ai nấy đều được tràn đầy ơn
Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban
cho” (Cv 2:4a).
Chỉ khi đó thánh Phêrô
mới hoàn tất trọng trách Chúa Giêsu đã trao: “Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh
khỏi mất lòng tin. Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho anh em của anh nên
vững mạnh” (Lc 22:32). Ngay lúc đó ngài trở thành phát ngôn viên cho Nhóm Mười
Hai về kinh nghiệm Thánh Thần – trước mặt chính quyền đời, những người muốn cấm
các tông đồ rao giảng, trước công hội Jerusalem, đối với cộng đoàn Ananias và
Sapphira đang gặp rắc rối. Ngài là người đầu tiên rao giảng Phúc Âm cho dân dân
ngoại. Khả năng chữa bệnh của Chúa Giêsu nơi ngài được minh chứng: làm cho
Tabitha sống lại, chữa lành người ăn xin bị què. Người ta đem các bệnh nhân ra
đường khi thánh Phêrô đi ngang qua với hy vọng bóng ngài sẽ lướt trên các bệnh
nhân và được khỏi.
Ngay cả một thánh nhân
cũng trải qua khó khăn trong đời sống Kitô giáo. Khi thánh Phêrô không ăn uống
với các tân tòng vì ngài không muốn làm tổn thương các Kitô hữu người Do thái,
thánh Phaolô nói: “Tôi đã cự lại ông ngay trước mặt, vì ông đã làm điều đáng
trách. Nhưng khi tôi thấy các ông ấy không đi đúng theo chân lý của Tin Mừng,
thì tôi đã nói với ông Kê-pha trước mặt mọi người: "Nếu ông là người
Do-thái mà còn sống như người dân ngoại, chứ không như người Do thái, thì làm
sao ông lại ép người dân ngoại phải xử sự như người Do-thái?” (Gl 2:11b, 14a).
Cuối Phúc Âm theo thánh
Gioan, Chúa Giêsu nói với thánh Phêrô: “Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ,
anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải
dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn” (Ga
21:18). Lời Chúa Giêsu nói cho thấy cách chết của thánh Phêrô. Trên Đồi Vatican
ở Rôma, thời Nero, thánh Phêrô đã làm vinh danh Chúa bằng cái chết: bị đóng
đinh ngược.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét