Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

Chúa Nhật IV Phục Sinh Năm C Chúa Chiên Lành

Lời Chúa: Tôi ban sự sống đời đời cho chiên của tôi.
      Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân Do-thái rằng: “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. Tôi và Chúa Cha là một.”
SUY NIỆM & CẦU NGUYỆN
      Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy Ðức Giêsu đã yêu thương và dùng hết quyền năng mà Chúa Cha trao ban để bảo vệ đoàn chiên, và chúng ta phải biết lắng nghe và đi theo Chúa. Chúng ta thuộc về Chúa và không có sức lực nào kéo chúng ta đi mất được, vì Ðức Giêsu luôn đồng hành, che chở và chúng ta được sống đời đời bên Chúa.
     Mỗi người chúng ta chính thức trở thành chiên của Chúa khi nhận lãnh Bí tích Rửa Tội, chiên của Chúa  phải đi theo Chúa và lắng nghe lời Chúa. Nếu chúng ta không nghe tiếng Chúa thì chúng ta sẽ ghen ghét đố kỵ với anh chị em mình, không muốn cho anh chị em mình nên tốt đẹp đó là thái độ của người Pharisêu. Nếu chúng ta biết lắng nghe tiếng Chúa thì thuộc về đàn chiên của Chúa, ngược lại chúng ta sống ích kỷ và thù hận thì không còn là đàn chiên của Chúa nữa. Trong ngày phán xét chung, Chúa Giêsu sẽ là Vị Thẩm Phán sẽ tách biệt chúng ta thành hai. Bên phải là chiên, bên trái là dê, chiên là người lành, dê là kẻ dữ, ngay bây giờ chúng ta đang là chiên hay là dê? hy vọng chúng ta là những con chiên ngoan hiền của Chúa.

     Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin soi sáng và giúp chúng con nhận thức đâu đúng đắn, từ chuyện nhỏ tới chuyện lớn, trong cuộc sống đời thường của chúng con. Để chúng con không bị ảnh hưởng bởi những tật xấu, nhưng chỉ chịu sự soi sáng của Chúa Thánh Thần mà thôi, để được trở nên nghĩa tử của Chúa. Amen

Ngày 17/04 – Thánh Bênêđictô Giuse Labre (qua đời năm 1783)
Bênêđictô Giuse Labre rất lập dị (truly eccentric), là một trong các người con bé nhỏ của Thiên Chúa. Ngài sinh tại Pháp, là con cả trong 18 người con. Ngài học với người chú bác là linh mục quản xứ. Vì sức khỏe yếu và không được chuẩn bị kỹ lưỡng nên không thi được vào nhà dòng. Lúc ngài 16 tuổi, một sự thay đổi sâu xa xảy ra. Ngài không muốn đi học và không muốn làm linh mục nữa, các thân nhân đều kinh ngạc.
Ngài đi hành hương hết nơi này đến nơi khác, sống nhờ của bố thí (alms). Ngài mặc quần áo rách rưới đi ăn xin và chia đồ ăn cho người nghèo. Đầy lòng yêu Chúa và tha nhân, ngài đặc biệt sùng kính Đức Mẹ và Thánh Thể. Ở Rôma, ngài sống tại đại hý trường La Mã (Colosseum) một thời gian, người ta gọi ngài là “Người Nghèo của Lòng Sùng Kính 24 giờ” (the poor man of the Forty Hour Devotion) và “người hành khất Rôma” (the beggar of Rome). Người ta chấp nhận vẻ rách rưới của ngài hơn là chính ngài. Lý do của ngài là “sự thoải mái của chúng ta không ở thế gian này” (our comfort is not in this world).
Ngày 16/4/1783, ngài đến một nhà thờ ở Rôma và cầu nguyện suốt 2 giờ, sau đó ngài qua đời bình an tại một nhà ở gần đó. Ngay sau khi ngài chết, người ta đã gọi ngài là thánh nhân. Ngài được ĐGH Lêô XIII phong thánh năm 1883.

1 nhận xét: