Chúa Nhật XXVI Thường Niên Năm C
Lời Chúa: Con đã nhận phần phước của con rồi; còn Lararô suốt
một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, Lararô được an ủi nơi đây, còn con
phải chịu khốn khổ.
Khi ấy, Đức
Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây: “Có một ông nhà giàu kia, mặc
toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó
tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những
thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến
liếm ghẻ chốc anh ta. Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào
lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.
Dưới âm phủ,
đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng
xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: “Lạy tổ phụ
Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước,
nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!” Ông
Áp-ra-ham đáp: “Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của
con rồi; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô
được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta đây
và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng
không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được”.
Ông nhà
giàu nói: “Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con,
vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại
cũng sa vào chốn cực hình này!” Ông Áp-ra-ham đáp: “Chúng đã có Mô-sê và các
Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó”. Ông nhà giàu nói: “Thưa tổ phụ
Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ,
thì họ sẽ ăn năn sám hối”. Ông Áp-ra-ham đáp: “Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn
chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.”
SUY NIỆM & NGUYỆN
Bài Phúc Âm hôm nay cho ta thấy điều
đó. Có lẽ khi đọc bài dụ ngôn này, có nhiều người bất mãn tự hỏi: “Ông nhà giàu
đâu có tội gì mà phải xuống hỏa ngục. Ông không gian tham, trộm cắp, bóc lột.
Tiền của do công sức mồ hôi nước mắt ông làm ra, ông có quyền ăn xài chứ? Giàu
có đâu phải là tội?”. Vâng, giàu có đâu phải là một tội. Tuần trước Chúa Giêsu đã
cho ta thấy giá trị tích cực của tiền bạc khi dạy ta hãy dùng tiền của mua lấy
bạn hữu để họ đưa ta vào cuộc sống vĩnh cửu. Tiền bạc, nếu biết sử dụng, sẽ có
giá trị tích cực. Nhưng nếu không biết sử dụng, sẽ trở thành nguy cơ.
Hạnh phúc trên Nước Trời là một cuộc
sống hiệp thông trong tình yêu của Chúa Ba Ngôi. Tình yêu của Chúa Ba Ngôi là
một tình yêu dâng hiến trọn vẹn. Cho đi tất cả để nhận lãnh được tất cả. Những
người ích kỷ không biết cho đi, không biết chia sẻ, không thể tham dự vào sự
sống hiệp thông này. Vì thế, người ích kỷ là người tự chọn con đường xuống hỏa
ngục. Kẻ khép cửa lòng trước nỗi khốn cùng của tha nhân, là người tự đào huyệt
chôn mình. Người sống thiếu tình liên đới là người tự trục xuất mình ra khỏi
Nước Trời.
Bây giờ thì chúng ta hiểu tại sao ông
nhà giàu lại bị đày đọa trong hỏa ngục. Ông nhà giàu không có tội gì. Ông chỉ
có tội, thiếu sót tình liên đới, thiếu sót sự chia sẻ. Trước đây ông đóng kín
cửa để tự ngăn mình với Ladarô. Nay cánh cửa đó biến thành vực sâu thăm thẳm
chia cắt hai người. Trước kia ông chỉ cần mở cửa là gặp được Ladarô. Nay ông
không tài nào vượt qua được vực thẳm ngăn cách. Trước kia ông nghĩ sẽ không bao
giờ cần tới Ladarô. Nay ông biết mình cần Ladarô cho mình một giọt nước thì đã
trễ. Tình liên đới nếu không tạo lập ở thế gian, khi chết rồi sẽ không còn cơ
hội nữa.
Qua dụ ngôn này,
Chúa muốn dạy chúng ta biết: Ta sống
trong cuộc đời không đơn lẻ, nhưng sống với người khác. Người ta không phải là
những đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Trái lại vận mệnh chúng ta
đan xen vào nhau. Vì thế trách nhiệm liên đới là không thể thiếu được. Do đó
cần phải quan tâm đến những người chung quanh mình. Sự quan tâm này không phải
tự nhiên có được, nhưng phải tập luyện hằng ngày. Phải rèn luyện một trái tim
nhạy bén biết cảm thương những cảnh ngộ bất hạnh. Phải rèn luyện một trái tim
quảng đại sẵn sàng chia sẻ với những anh em nghèo khó thiếu thốn.
Lạy Chúa, xin mở mắt con để con nhìn
thấy Chúa trong những anh em sống chung quanh con. Xin mở tai con để con nghe
được tiếng họ đang than van đau khổ. Xin mở trái tim con để con biết chia sẻ
với mọi người những niềm vui, nỗi buồn của họ. Amen.